Không biết từ bao giờ ai đã đặt tên cho một loài rau đồng
Loại rau ấy sống giữa làng quê tôi không đi ra thị thành
Không về nơi phố xa tên rau là rau chóc
Không biết từ bao giờ tôi đã thầm yêu, yêu ruộng đồng quê mình
Yêu loài rau chóc với những ngày xa xưa mang bao nhiêu hoài niệm
Trông rời xa cố hương thương mái lá năm nào
Đồng trắng mênh mông bão về dâng nước lũ
Mưa đêm mưa ngày rau chóc nấu thay cơm
Mẹ ngồi co ro nhìn hạt mưa không dứt
Cha vẫn chưa về còn đang tìm rau chóc
Nghèo đói đi qua để rồi ta mới hiểu
Không ai trong đời không có lúc gian nan
Một lần sa cơ là cần thêm ý chí
Như rau chóc trên đồng không sợ nắng cháy, không sợ mưa giông
Cơn đói nghèo qua rồi tôi mới thầm thương
Thương loài rau quê mùa loài rau chóc cứu đói làng quê tôi