Biết đến bao giờ con trở về quê hương
Căng mùng kéo tép chấu mẹ kho khô áo muối
Biết đến bao giờ con trở lại quê mình
Để mẹ úp chiếc xuồng lên gò cao bờ mẫu
Cho con ngồi tránh gió mẹ phác cỏ dưới mưa giông
Ký ức xa vời nơi vùng trời thân yêu
Âm thầm những nỗi nhớ nặng sâu trong giấc ngủ
Ký ức xa vời nhưng nuôi sống cuộc đời
Dù ở nơi nào dù buồn vui đến mấy thì mẹ và quê hương là hơi thở cuộc đời con
Một chiếc nón lá mẹ che mát bầu trời thơ ấu
Một góc chái bếp mẹ cho con khoảng trời tuổi thơ
Mênh mông, mênh mông con đò nào trôi về sông vắng
Mênh mông, mênh mông dấu chân nào lối xưa
Chiều xuống nước uốn hàng dừa nước nghiêng mình theo gió
Chiều xuống gió lớn mẹ mong manh giữa chiều mưa giông
Mênh mông, mênh mông quê hương hay tình mẹ
Mênh mông, mênh mông tình mẹ hay quê hương.