Trời chiều mây tím giăng giăng
Cầu thì là buồn hàng cây đứng yên
Đường về tĩnh mặc mênh mang
Bước chân hoang lạnh thương người ngàn xưa
Phật niết bàn rồi ngàn năm nhớ thương
Nhớ đất thế tôn xót xa trong dạ
Đau lòng người ơi khắc khoải tâm can
Bước đi kinh hành lệ chan chứa rừng
Ơi nơi này nơi phật nằm đây ngàn thu xa vắng
Nay con về qua bao đời sao tuổi phận mình cuộc đời mong manh
Ta trôi thế tôn xa rời cung tử dại khờ trần gian khổ đau
Phật niết bàn rồi ngàn năm nhớ thương
Ngàn đời phước báu vô biên
Hôm nay bên phật lòng con nhớ ơn
Lạy phật sắc vàng kim thâm
Dám thu cô tịnh như ngài vừa qua
Phật niết bàn rồi lời kinh vẫn vương
Trước Phúc ca đi Thế tôn căn dặn
Muôn đời còn đây chớ để qua đi
Phước thân làm người đèn tâm sáng soi
Tâm thanh tịnh như lòng đạo tâm ngàn năm kiên cố
Nay thân người không giữ được ta phải chuyên cần lời vàng tranh giao
Trên thu thế tôn diệt đồ phật từ lòng mình giải thoát khổ đau
Phật niết bàn rồi trần gian nhớ thương