Khi thu qua bao nhiêu chiếc lá rơi rơi nhẹ nhàng
Từng giọt mưa cuối thu cũng đã ngừng rồi
Là anh biết khi trời vào đông gió se lạnh lùng
Bên từng hàng cây, long lanh từng bông tuyết trắng rơi.
Nhưng hôm nay trong chăn bên giấc mơ anh ngủ vùi
Và hiện ra bóng ai bóng dáng thiên thần
Nụ cười duyên dáng tay em cầm lên khẽ hôn thật nhẹ nhàng vào bờ môi
Long lanh một ánh mắt dễ thương.
Bỗng dưng cơn mơ kia làm tan, chỉ thấy quanh anh tuyết trắng rơi ngoài sân mà thôi
Nhớ sao đôi mi kia thật xinh, anh muốn ôm em trong cánh tay khi nhìn tuyết rơi.
Cớ sao tim anh cứ vương vấn mà tìm đâu mãi chẳng thấy bóng em
Để rồi lại cứ mong cho trở lại tìm một giấc mơ
Vội vàng em bước đi thật nhanh với cơn mơ của anh
Gió đông miên man trên bờ vai
Cây lá bên hiên đón ánh mai vừa lên ngoài kia.
Khẽ run đôi tay anh nhận ra, bóng dáng em yêu đã có trong tim từ bấy lâu !
Vội vàng khi bình minh nơi bàn tay anh vẫn ôm bức chân dung đã từ lâu
Nhạt nhòa trong thời gian không còn nhau từng ngày cứ trôi
Em vẫn đây mãi trong tim này nơi này đây.