Em hỡi, em đi phương nào.
Anh nơi đây vẫn luôn đợi em.
Từng ngày qua môi anh luôn cười.
Vì anh biết không cười sẽ giấu nỗi nhớ vào đâu.
Tình yêu hỡi cớ sao mong chờ.
Cớ sao dối gian cho ai đau lòng.
Đợi và chờ biết bao giấc mơ mà không thấy bóng em nay đâu.
Hơ hớ hơ....
ĐK:
Xa nhau mãi anh không quên được hình bóng ai còn mãi năm nào.
Sau nước mắt có muôn nụ cười, nụ cười nào là của hai ta.
Anh luôn vẫn đợi mãi muôn đời.
Chỉ một người chỉ em mà thôi.
Mong duyên kiếp cho ta gặp lại.
Trọn cuộc đời trăm năm bình yên.