Một nét môi cười dễ thương
Một ánh mắt hiền như thế
Nhớ vẫn nhìn anh vẫn mỉm cười
Dịu dàng tựa bao nhiêu ngày xưa.
Vụt mất như làn khói mây
Hình bóng em từ ký ức
Anh mới nhận ra anh đã mất
Một vòng tay luôn ôm anh từ phía sau.
[ĐK:]
Và vòng tay ấy ngày xưa như giữ chặt
Không để anh cất bước đi xa em
Nhưng giờ đây cũng chính vòng tay ấy
Đã vội buông anh không thể níu.
Và vòng tay ấy giờ bên ai rồi
Không phải anh không phải ngày xưa
Người sau ấy chắc không để buông tay
Sẽ giữ lấy vòng tay đã xa anh.