Rồi ai, rồi ai cũng sẽ tuổi già
Rồi em, rồi em cũng sẽ lên bà
Rồi ai, rồi ai cũng sẽ phải già
Rồi anh, rồi anh cũng sẽ lên ông thôi mà!
Rồi anh vẫn cứ ngóng trông
Quà em tan chợ như mong mẹ về!
Rồi em, rồi em vẫn cứ vân vê
Mà nguýt anh một cái là đê mê tình già!
Rồi em thẽ thọt bài ca
Cái "Lời của gió" hoá ra chính mình
Răng rơi răng rụng vẫn tình
Dù không nghe rõ tiếng mình tiếng ta...
Thôi thì còn trẻ cố xông pha
Mai sau xế bóng chắc mở ra đậy vào!
Chúng mình chỉ "Mận" với "Đào"
Vườn Hồng vẫn ngát mà lao xao hương tình!