Năm anh hai mươi, em mới sinh ra đời
Ngày anh bốn mươi, em cũng vừa đôi mươi
Tình đời nhiều lúc mỉa mai
Cuộc đời nhiều đắng nhiều cay, vui đó sầu đây.
Khi em còn trong nôi, anh đã lo việc đời
Ôi hai mươi năm u hoài
Đầu vừa điểm phai, gặp nhau thời duyên may
Ngờ đâu thì duyên đã lỡ rồi
Lỡ tuổi lỡ thời, đôi ta không xứng đôi
Thôi thôi chờ kiếp sau.