Em cứ đi, về nơi ấy có con đường nắng vàng Em cứ đi, về nơi ấy có tôi nhìn ngỡ ngàng Em cứ đi, tôi hát mãi khúc ca còn lỡ làng Mùa trăng đó đến nay chưa phai tàn Mà sao em vội bước sang ngang. Em cứ đi về nơi ấy đắp xây nhiều ước mộng Em cứ đi về nơi ấy với bao niềm khát vọng Em cứ đi, tôi vẫn đứng giữa khung trời gió lộng Nhìn theo bóng dáng em mà nát lòng Tìm dư hương giữa đêm lạnh lùng. Em yêu ơi thôi hết Tình đã chết giữa đêm mùa đông Trời còn làm rét mướt Để cho ướt những đêm chờ mong. Cuộc tình này đã lỡ Còn như nhớ bóng dáng ai về đây Cuộc tình tàn cơn say Còn mong chi hát câu sum vầy. Em cứ đi, về nơi ấy có muôn lời ướt hẹn Em cứ đi, về nơi ấy có trăm ngàn hoa đẹp Em cứ đi mà tôi vẫn cứ ôm bao kỷ niệm Về chôn kín trái tim vừa tắt lịm Một mình ta với bao im lìm.