Lần cuối mình gặp là một chiều đông
Hôm ấy tuyết rơi trong lòng
Lạnh giá ùa vào vây kín căn phòng
Mình đã nói chia tay mùa đông.
Mắt môi em ướt đẫm lệ cay
Cánh tay em níu kéo có hay
Thế sao anh vẫn bước để chốn đây
Nhìn tình vút bay đông dài biết mấy.
[ĐK:]
Dường như em chẳng thể nhớ điều gì
Nào còn nhớ điều gì
Yêu thương vội tan quay mặt bước đi.
Dường như em chẳng thể nhớ mỗi khi đông tàn
Thầm thì bên tai còn ghi dấu phân ly
Tạm biệt mùa đông.
*Khi anh ra đi nơi đây càng lạnh giá
Khi anh ra đi trong em bao xót xa
Đêm đông chưa tan, chưa tan tình vội đã xa rời.