Xoá ký ức ta từng bên nhau
Giấu nước mắt khi tình phai màu
Cố chấp vá nỗi đau…chuyện cũ mãi mãi chôn sâu...
Khoác váy cưới em làm cô dâu
Mắt ướt đẫm quên tình yêu đầu
Từ đó đến hết mai sau…mình mãi chẳng có mai sau…(òh oh)
Buông tay buông em buông yêu thương
Anh buông hết kỷ niệm thuộc về nhau
Cho em nhẹ lòng không vấn vương
Mãi ấm êm bên người mới về sau
Quá khứ chua xót em đừng màng
Cứ chôn sâu vĩnh viễn theo thời gian
Dù sau này gian nan hay dễ dàng
Cay đắng ngày cũ cứ để riêng anh mang
Vì anh biết ai rồi cũng sẽ khác
Em cũng không phải là ngoại lệ
Như hôm nay em đã yêu người khác
Còn anh trở thành kẻ đứng ngoài lề
Thôi thì duyên không thành thì anh đành buông tay
Miễn là em hạnh phúc anh sẽ cố vui lây
Anh sẽ cười thật lớn thay tiếng khóc hôm nay
Xem như chưa từng biết em trên cuộc đời này
Kể từ nay tình yêu đã phôi pha
Mọi niềm tin giờ đây cũng trôi xa
Chẳng còn mong chờ khi tình đôi ngã
Xin buồn đau ngày xưa hãy trôi qua
Thương em nên anh tự rời xa !
Thương em nên anh tự rời xa ! I know
Cuộc đời không hề có phép màu nên anh đành ép bản thân quên mau
Vì nếu cố bước tiếp đôi mình cũng chẳng thể bên nhau
Khi tình cảm nhạt nhoà, tương lai chẳng biết đi đến đâu
Gắng gượng cách mấy lúc này chẳng thể nào mà bền lâu
Bởi mọi cảm xúc của em đã dành cho 1 người đến sau
Nếu yêu thương ngày nào đã rẽ lối em cứ ra đi và để lại anh thôi
Đừng hối tiếc quá khứ đã xa xôi
Vì đường về ngày nào giờ này đã quá xa rồi
Em hôm nay xa xôi, em nay giờ đã khác
Anh hôm nay mong quên nhanh bao tháng năm phai nhạt
Thôi buồn, buông nhẹ, duyên nợ
Vờ chẳng biết đến ngày dài, vờ chẳng biết em là ai…