Quảng Ngãi quê ta nhớ thương nhiều biết ngỏ cùng ai
Quảng Ngãi yêu thương ơi năm tháng buồn ai còn chờ ai
Kia nước sông Trà con đò ngược xuôi bóng em về đâu
Thiên Ân chuông chiều bồi hồi sơn hà mây phủ chờ người chờ người phương xa
Từ dạo xa nhau nước sông buồn mây hững hờ trôi
Dòng đời chia đôi ta nuốt lệ giữa đời nổi trôi
Nhớ tiếng em cười nhớ thuở hồn nhiên dưới mưa chiều rơi
Nhớ khúc ca buồn ngậm ngùi những mùa mưa lũ tràn về lòng người xót xa
Quãng Ngãi yêu thương ta nhớ em nhiều ta nhớ biển đợi người về
Ta nhớ non ngàn hẹn thề lời thề dở dang
Bởi ta xa nhau nên trăng mãi không tròn nên đêm mãi hao mòn
Nên câu hát vẫn còn chờ người xa chưa về
Bởi ta xa nhau thu nay đến bao lần đông nay đến bao lần
Xuân đã đến bao lần hạ buồn mình xa vắng xa
Quãng Ngãi ơi, tháng năm rồi cũng sẽ dần xa
Để ngày mai đây trên bước đường danh lợi phồn hoa
Ta nhớ bạn bè nhớ thuở hàn vi tuổi thơ ngày xưa
Quãng Ngãi bây giờ đẹp giàu sao lòng ta còn nghẹn ngào
Vì mình xa nhau