"Cứ mỗi chiều về con ngồi nhìn áng mây trời bay
Hát ra nỗi lòng quê người thiếu một bàn tay
Bàn tay yêu dấu cho con tuổi thơ ấm nồng
Lời ru tha thiết cho con những đêm giấc nồng cho con có 1 ngày mai
Cách xa mấy mùa quê nhà mẹ vẫn đợi mong
Mắt đưa cuối trời con quê người hạnh phúc gì không
Ngày con xa xứ rưng rưng che giấu dòng lệ
Chiều nghiêng nghiêng bóng lao xao cơn gió đầu hè
Tiếng con đi lòng thắt nghẹn lời
Chiều nay con nơi phương xa nước mắt rơi thấm một chữ đời
Con thèm hơi ấm thân thương
Con thèm vuốt mái tóc sương
Làm thân con gái lớn lên là phải theo chồng
Cách xa nhưng không cách lòng
Con nhớ mẹ mẹ hiền yêu ơi
"