Em không buồn nữa chị ơi!
Em không buồn nữa chị ơi!
Vì đau thương quen rồi, tìm vui trong nụ cười
Vẫn yêu đời vẫn thương người nổi trôi.
Em yêu đời lắm chuyện vui
Em thương người sống lẻ loi
Dù ai toan trao lời, để lấp che mất đời
Em vẫn cười em vẫn cười chị ơi!
[ĐK:]
Từ giã chốn sách trường, một sớm em lên đường
Đã bước vào gió sương
Hồn thơ chưa định hướng, nghe nhạc đời bốn phương
Như thầm nhủ người khơi chút tình thương.
Em tin rằng có ngày mai
Nên không buồn nữa chị ơi
Trời sinh ra kiếp người, phải thương nhau trong đời
Đã tin rồi em không buồn chị ơi.