Mới ngày nao tình ta thắm nồng
Chúng mình ước mộng tổ ấm đơn sơ
Một ngôi nhà và những đứa con thơ
Chẳng bao giờ để người thấy bơ vơ
Hứa trong tim một lòng không thay đổi
Nhưng có ngờ đâu tình ta lỡ rồi
ĐK: “Thôi đành vĩnh biệt giờ phải chia phôi
Và còn đường tình mình hết chung đôi
Nàng chân buồn một mình bước đơn côi
Em về đâu để anh ôm nỗi sầu
Giờ đây tình lỡ tan rồi như bọt nước dưới chân cầu biết tìm đâu
Tìm trong mùa ngâu để cơn mưa lạnh giá tái tê buồn gì buồn thường
Kỷ niệm xưa còn vương mà người cách ngàn phương
Thương yêu mang theo em gói trọn cuộc tình buồn
Một lòng không đổi thay tình nồng trao mình anh
Còn đâu người hỡi chôn vùi bao mộng ước
Giấc mơ đầu cũng vội tan tình tôi dở dang
Trọn đời ôm sầu đắng vấn vương ngày vẫn còn nhau
Chỉ còn đây niềm đau bầu trời thêm vì sao tình hóa muôn màu”
Đau lắm người ơi tình ta lỡ rồi