Ngày nào hai đứa yêu nhau.
Giờ sao nhắc lại còn đau.
Ngày em bước sang sông .
Ở đây có kẻ đau lòng.
Em theo chồng, em mặc áo hồng.
Em có vui không…
Vì nghèo nên phải xa nhau.
Giờ sao nhắc lại còn đau.
Nhìn người nhung gấm giàu sang.
Để em thoát cảnh cơ hàn.
Sao mơ màng em nở vội vàng .
Quên kiếp hồng nhang…
Rồi tháng năm qua,Bảo tố phong ba.
Thân em như nhánh lục bình.
Trôi giữa đời, người ta dối dang.
Em lầm than trách chi ông Trời.
Trách chi con người khi đã muộn rồi.
Lòng vẫn không yên…Dù đã vô duyên.
Nhưng sao nước mắt lại trào.
Bao ân tình người tôi đã yêu.
Nghe lòng đau, vẫn mong em về.
Vẫn mong em về khi thuở ngày xưa
ĐK:
Rồi tháng năm qua,bảo tố phong ba.
Thân em như nhánh lục bình.
Trôi giữa đời, người ta dối dang.
Em lầm than trách chi ông Trời.
Trách chi con người khi đã muộn rồi.
Lòng vẫn không yên…Dù đã vô duyên.
Nhưng sao nước mắt lại trào.
Bao ân tình người tôi đã yêu.
Nghe lòng đau, vẫn mong em về.
Vẫn mong em về khi thuở ngày xưa
“ Quá đau lòng, quá đau lòng, tôi khác vì ai?
Quá đau lòng, quá đau lòng,quá đau lòng
Tôi khóc vì em”