"Hạt mưa nào rơi khiến lòng ta say
Hạt mưa nào rơi khiến nhạt nắng, hết ngày
Nhạt quá bờ môi, mà người thì xa xôi
Hạt mưa nào rơi khiến lòng ta say
Nằm đây nghe tiếng mưa tràn miệng chén rượu đầy
Chợt tan cơn khát nhưng nhòa cơ say
Để rồi lại nhớ tới những tháng ngày
Bình yên là gì đó thật khó tin
Nhớ nhung thật phiền phức
Mãi đi tìm
Tìm bình yên
Rồi lại thấy chính mình
Ngồi đọc lá thư nào
Người viết bao giờ
Từ khi chưa quen tôi
Dù biết sẽ xa rời
Vì sao đến bên đời
Làm gì còn nơi đâu chưa tìm kiếm
Người xa quá
Giờ thì còn đi đâu để tìm kiếm
Người xa quá
Cỏ êm ru giấc mơ hình bóng ấy tìm về
Vườn đêm yên tĩnh thân nằm nghe đất
Để rồi vạt áo lấm những vết bùn
Để đó ngày mai ai giặt giúp
Người ấy đi rồi còn đâu.
"