"Mười năm qua anh đã đi không lời từ ly
Phụ tình em anh chạy theo bóng dáng giai nhân
Bỏ mặc em bao nhọc nhằn một nắng hai sương
Nuôi con khờ em cam chịu son sắc đợi chờ
Cuộc vui tan anh trắng tay tìm về quê xưa
Trên đường đê ngày xa xưa hai đứa quen nhau
Cùng đuổi bướm bông bí vàng anh hái trao em
Bao kỉ niệm xưa quay về chùn bước chân anh
Chợt hiện ra mái nhà thân thương
Dàn mướp năm xưa lũy tre xanh quanh nhà
Mình ngồi đó dáng gầy xanh xao
Bỡ ngỡ nhìn nhau nói không nên lời
Nước mắt cạn rồi mười năm em ngóng trông đợi chờ
Nguyên xin em hãy thứ tha lỗi lầm mười năm
Anh về đây còn duyên xưa ta mãi bên nhau
Giờ anh biết chỉ em là bến đò đợi anh
Em mỉm cười kêu con khờ gọi tiếng cha ơi
Đã qua rồi anh đã về mình hãy yên lòng."