"Ngay xa xưa chốn làng quê bên bờ sông Đốc
Mẹ tôi xưa bên mái nhà tranh tay lắm chân bùn
Mẹ nuôi tôi với tình thương của bà mẹ quê
Ngày tôi đi tiễn thằng con mẹ đứng nơi chân cầu
Nhìn tôi đi mẹ dõi lời theo, coi chừng té nghe Hai
Rồi tôi đi với niềm vui khám phá nơi chân trời
Đời trôi theo những buồn vui xa rời quê hương
Lòng luôn mong trở về quê thăm mái tranh nghèo
Nhìn thu rơi nhớ chiều xưa bên cầu tre nhỏ
Mẹ nâng niu vá áo cho con được ấm khi đông về
Giờ nơi đây con muốn được nghe câu, coi chừng té nghe Hai
Lệ tuôn rơi chân bước về quê tìm mái tranh nghèo
Mẹ ơi con trở về nơi đây nhưng mẹ đâu thấy
Mẹ ơi vẫn mái nhà tranh nhưng vắng bóng mẹ hiền
Bờ tre đây chiếc cầu năm xưa bên dòng sông Đốc
Về đây con đã về quê xưa cho trọn tình quê hương
Lòng con đau tiếc nuối thời gian qua sống đời tha hương
Để nơi đây chiếc bóng mẹ đêm đêm thương nhớ con khờ
Thời gian trôi mái tóc mẹ pha sương dáng gầy hơn trước
Tại con đi xa để mẹ mong mẹ nhớ mẹ buồn
Giờ con nghe như tiếng nói me đâu đây coi chừng té nghe Hai
Mẹ yêu ơi con đã về quê xưa bên mẹ muôn đời. "