Gió đưa bụi chuối sau hè anh theo vợ bé bỏ bè con thơ
Anh theo vợ bé bỏ bê em rồi
Đêm nay trăng sáng ngoài hè
Mình em trông ngóng gió lùa xác xơ
Người đi quên mất ánh trăng xưa
Để em một mình ra ngẩn vào ngân
Ngày đi em ra đầu bến sông
Cố giữ bước chân anh nhưng anh nào có nghe
Con trẻ khóc đòi cha bơ vơ chiều bến đợi
Gió lùa qua sông vắng
Gió xác xơ tiêu điều
Người ơi anh nơi nào có hay
Em vẫn đứng nơi đây ngóng trông chờ gió qua
Lạc bước đường xa anh vui cùng người lạ
Mà nào đâu hay biết để xót xa cho một người.