Vì đời gian khó nên em đi làm xa,
Là thân con gái bôn ba bao ngày qua,
Dù gian nan khó khăn em không ngại chi,
Bạn bè xa xứ chung nhau căn nhà thuê,
Buồn vui chia xớt yêu thương như người thân,
Một chiếc bánh cũng chia đôi đã bao lần,
Chẳng ngại gian lao em đi qua
Từng ngày mồ hôi thắm lên trên đôi má hao gầy,
Và nhiều khi nước mắt rơi trong niềm cay đắng,
Bạn bè của tôi nhiều người thật đáng thương,
Người thì không cha đứa mồi côi mẹ,
Vì cuộc sống nên vẫn phải lo,
Chỉ mong nhân gian hãy mở lòng thương hiểu cho