"Chẳng lẽ nói ra hết những điều
Mà từ lâu lòng anh đã nghĩ suy
Chẳng lẽ bước đi tiếp con đường
Mà từ lâu đã thinh lặng hơn trước
Cố nói dối để khiến nhau buồn
Chỉ làm cho màn đêm tối tăm
Thêm những hoài nghi
Em khóc nữa làm gì
Giọt nước mắt này đâu phải khóc cho anh
Dù đã nói với nhau sẽ mãi không xa rời
Dù đã hứa với nhau không thể thay lòng
Mà sao người đành như thế
Bao lời yêu trôi qua như thế, sao em
Để giờ đây với nỗi nhớ anh đi tìm trong bơ vơ
Những ký ức bên em chẳng phai mờ
Em đã từng níu lấy giấc mơ mình trao lúc ấy
Mà vì sao em quay lưng để lại mình anh
Kỷ niệm mình đã hết thế nên con đường yêu cũng kết
Kết thúc như một giấc mơ thật buồn
Hãy tìm nơi mà trái tim em bình yên nhất
Để mình anh bước đi trên con đường riêng."