"Từ khi vắng em phố xưa gió buồn lắt lay
Tình yêu như áng mây xám giăng sầu đó đây
Thương nhớ về em đong đầy, suốt năm canh dài
Mình anh gối chiếc, đâu ngày ấm êm.
Đường xưa vắng tênh nắng phai cuối chiều hắt hiu
Còn đâu năm tháng chung bước xa rồi dấu yêu
Đâu bóng người thương cho lòng, nhớ nhung thêm nhiều
Giờ không thấy nữa dáng xưa yêu kiều.
Đâu người em thơ ngây ngày xưa
Mất nhau cuối đường mấy mưa
Nay mình anh cô đơn lẻ loi
Đến đây ngắm dòng sông trôi mang nỗi sầu đơn côi.
Thì thôi cố quên nhắc chi để lòng đớn đau
Dù sao đi nữa ta cũng không còn thấy nhau
Mưa đã mờ phai kỉ niệm, thủa xưa ngọt ngào
Người yêu dấu hỡi, biết em phương nào."