Ngày tôi ấu thơ mẹ tôi vất vả trăm chiều
Nặng đôi vai gánh chè gánh cháo
Nuôi tôi khôn lớn nên người, ơi mẹ hiền ơi
Đời con chỉ có mẹ mà thôi,
Bao năm ưa nắng dãi dầu
Mẹ tôi trĩu nặng bờ vai gánh gồng,
Lời sao lạc giọng dòng trong đêm dài
Mẹ hiền ơi, con lớn khôn giữa đời,
Con lớn lên với người, thân mẹ càng hư hao,
Tuổi mẹ ngày càng cao
Mẹ tôi, nay tóc bạc như vôi, gối mỏi lưng còng,
Đôi mắt đã mờ nhưng mẹ vẫn thương tôi
Như thuở còn nằm nôi
Lòng nghe xót xa lời rao của mẹ năm nào
Vọng trong đếm gánh chè gánh cháo nuôi con
Gối mỏi chân mòn đâu ngại mưa nắng
Mẹ tôi luôn vất vả ngược xuôi,
Đêm đêm bươn trải thân cò,
Mẹ tôi lặn lội nuôi con giữa đời
Con thương mẹ lắm ơi mẹ hiền ơi