Tưởng đâu đang sống trong mơ
Người sao vóc dáng nên thơ tuyệt trần nhìn người cảm giác tần ngần
Ngẩn ngơ ngơ ngẩn lâng lâng mê hồn.
Bâng khuâng rưng rứt bồn chồn tây thi
chưa chắc đã hơn chút nào mênh mông đôi mất ánh sao
Bờ môi như gửi như trao nghìn lời.
[ĐK:]
Gió lay tóc xoả buông lơi
Đường nét chìm nổi gợi khơi men tình
Lơ mơ quên mất là mình, ôi chao sao có người xinh thế này.
Chập chờn nửa tỉnh nửa say
Lạc vào cõi mộng ngất ngây
Ai ngờ người là văn người là thơ
Ngân nga đọc mãi bao giờ mới xong