Ngày không còn Mẹ, con mới hiểu lòng Mẹ bao la
Vầng trăng khuất đi con mới hiểu thế nào là đêm tối
Con mất mẹ rồi, con mất Mẹ rồi, con mất Mẹ rồi
Mất cả vầng trăng, mất cả đại dương.
Ngày không còn Mẹ, con mới hiểu ngọt ngào lời ru
Đời bao lắng lo, con thấy cần những bàn tay nâng đỡ
Con mất mẹ rồi, con mất mẹ rồi, con mất mẹ rồi
Mất cả lời ru mất cả tuổi thơ.
[ĐK:]
Mẹ về quê hương chốn xa vời
Tình Mẹ thênh thang như mây trời
Quyện xuống hồn con,
Như vòng tay tìm con thơ bé.
Mẹ về quê hương chốn xa vời
Tình Mẹ thương con không đổi dời
Thầm nhắc nhỡ con hãy sống thanh cao
Hỡi con yêu của Mẹ.
Ngày không còn Mẹ, con mới hiểu Mẹ là dòng sông
Chở bao ước mong, mong tới ngày đưa thuyền con xuôi bến
Con mất mẹ rồi, con mất mẹ rồi, con mất mẹ rồi
Mất cả dòng sông mất cả chờ mong.
Con mất mẹ rồi, con mất mẹ rồi, con mất mẹ rồi
Mất cả vầng trăng, mất cả đại dương
Con mất mẹ rồi, con mất mẹ rồi, con mất mẹ rồi
Mất cả lời ru mất cả tuổi thơ.