Nhà anh nhà em cách hai đoạn đường dài
Tuy xa mà gần tuy gần mà xa
Rồi còn xa mấy nữa khi em đi lấy chồng
Một chiều thu úa lá, một con đò sang sông
Một cõi lòng băng giá, một thoáng buồn mênh mông.
Anh đến mừng em trong tiệc cưới
Ra về men rượu ngấm buồn thiu
Gió khuya lạnh mảnh hồn đơn lẻ
Một ánh sao rơi chìm trong đêm.
Anh ướp hồn anh men rượu đắng
Nghe chừng men rượu đắng niềm yêu
Bóng em chợt thoáng mờ hư ảo
Đẹp giấc mơ tan sầu bao nhiêu.
Đường về nhà em cách hai đoạn đường dài
Tuy xa mà gần, tuy gần mà xa
Từ đây xa mấy nữa tuy em đã có chồng
Dù tình còn đậm đà, dù lòng còn thiết tha
Dù buồn xa cách biệt, thôi em đừng nhắc chuyện đôi ta.