"Đừng nói yêu em khi còn trắng tay
Đừng để cho em khổ lụy sau này
Đời không đơn sơ dễ tính
Đời mang trên vai nặng gánh
Mà tình yêu tựa chiếc lá mong manh.
Một mái tranh sơ khó mà ước mong
Đừng nói yêu em với quả tim vàng
Đời em không quen nghèo túng
Rồi ra nương đâu mà sống
Liệu tình duyên có bền hay không.
[ĐK:]
Thà bây giờ mình xa nhau mãi mãi
Nếu có buồn trong giây phút là quên
Anh về đi tương lai anh còn đó
Một ngày mai anh sẽ trọn mơ ước.
Đời đã cho em dáng ngọc tuổi xuân
Đừng nỡ đưa em vướng cuộc cơ hàn
Dù không tham sang quyền quý
Mình nên đơn sơ thực tế
Anh về đi anh hãy về đi."