Một chuyện tình ngày nào lòng chưa nguôi xót xa ôi thật buồn
Đây quán bên hồ đã một thời ân ái tàn vụn còn dư hương
Nghe lòng nức nở rồi chợt thương số phận
Khóc đời mình dang dở đôi dòng lệ tuôn.
Kỷ niệm nào chợt về làm tương tư giấc mơ xưa tội tình
Giây phút thẫn thờ giữa rừng mù sương trắng chạnh lòng mình lặng thinh
Như hồi tưởng lại ngày đầu tiên lỗi lầm
Để giờ này nuối tiếc dáng một người thương.
Thôi hết rồi xin trả về những ân tình nhận khổ đau một mình
Đời em như thông xanh giữa trời
Gió mưa một đời hiu hắt buồn tả tơi
Ai khóc ly tan kiếp phù dung sớm nở tối tàn.
Rồi chiều nào tình cờ trở về nơi quán xưa bên bờ hồ
Khơi vết thương đau những ngày đầu gặp nhau nguyện thề hẹn mai sau
Bây giờ hết rồi biền biệt hai hướng đời
Nỗi lòng này ai biết đến bao giờ nguôi.