"Đời sao lắm nhiều trái ngang
Nỗi đau không thể nên lời
Đến đây thì phải cách xa
Chẳng thể đi chung cùng nhau
Cuộc sống không hề bình yên
Em sợ lắm những lúc không anh bên cạnh
Chẳng thể nói hết những xót xa
Trong lòng bấy lâu nay …
Mượn cơn mưa lau đôi dòng lệ
Thời gian sẽ giúp ta quên đi ngày xứa đó
Từng buồn vui sẽ qua thôi mà
Duyên trời sao có thể thay đổi được đây
Nhìn trời cao nhớ anh nhớ vô cùng
Rất sợ phải quên người mà em đang rất nhớ
Từng suy nghĩ đang rối bời
Phải quên anh rất đau"