"Anh đã không còn là anh
Khi nhìn em cất bước theo người
Kể từ giờ em đã đi đã đi thật xa
Hãy nói với anh một câu
Kể từ giờ không có cơ hội
Để anh nói anh yêu em.
Kể từ khi em ra đi
Lòng anh như đau thắt
Nước mắt anh thầm rơi
Nước mắt anh lăn dài.
Bởi vì yêu em anh không nói nên lời
Rồi khi em lên xe hoa
Lòng anh mới bối rối
Hóa ra yêu em đậm sâu.
Mà trái tim không ngỏ lời
123 ta đã xa đã xa thật rồi
Nhìn em bước cứ bước đi
Lệ anh tuôn rơi ướt mi
Cũng do anh mà ra yêu em mà không dám nói
Là yêu thầm chứ đâu phải tại em."