"Anh ơi thức trọn đêm này
Mình trông giây phút biệt ly nghẹn ngào
Nghẹn ngào cho lệ hoen mi
Cho lòng thêm khổ khi đã yêu rồi
Mai đây xa cách phương trời
Tình chia hai lối anh có buồn không.
Yêu em anh khổ thật nhiều
Mà anh không trách rằng em phụ tình
Cành vàng phải tựa lầu son
Còn anh thì vẫn tay trắng tay hoài
Mơ chi gác tía son vàng
Nên nay anh đứt ruột nhìn nàng ra đi.
Đêm nay trăng sắp tàn trên phố nhỏ
Những kỷ niệm êm đềm
Ngày hai đứa yêu nhau
Em xin gửi lại anh.
Em ơi hai quả tim vàng
Một căn nhà nhỏ chỉ là hư vô
Nên em mới hiểu được rằng
Tình trên nhân thế chẳng đẹp như thơ
Yêu em anh quá dại khờ
Trèo cao té nặng ai ngờ đâu em."