Vệt buồn trôi thoáng qua mắt anh
Vệt buồn chớp mắt khẽ lặng nhìn
Vệt buồn trôi thoáng qua mắt anh
Vệt buồn rơm rớm gỡ tay nhau
Vệt buồn trôi thoáng qua mắt nâu
Vệt buồn như lúc ta bên nhau nín câm làn khói
Như một đêm, ta tìm quên, không còn ham muốn
Quê làn da như trầm thơm, như ngải thơm cuốn
Như loài sen, quên mùa hương, quê mùa thương nhớ
Để hoa tàn, lũ chim buồn nỗi mất bạn, lướt ngang vệt buồn
Như một đêm, ta về quê, quên niềm ham muốn
Quên màu tóc, quên vòng tay cứ ngồi yên đấy
Như một hôm lũ sẻ nâu mất bạn rồi khóc, khóc.
Khóc trong ngày vẽ lên vệt buồn