Em đã yêu anh thật rồi...cớ sao mẹ anh luôn từ chối.
Có lẽ bởi em..là cô gái không xinh đẹp
Chẳng lẽ người con gái xấu.
Sẽ không được quyền có gấu..dù bạn em đã có ghệ từ lâu.
Em vẫn biết thân phận mình..nên trong mọi điều luôn cố gắng.
Nhưng chẳng thể nào..lấy được lòng mẹ anh.
Anh vô tình hay cố ý..để mặc em bao đêm suy nghĩ.
Lệ hoen mi..đời em lỡ xuân thì.
ĐK:
Nào dám trách than người ơi.
Đời em cay đắng nhiều rồi.
Từ lúc sinh ra trong đời em đã mang tấm thân bọt bèo.
Có lẽ bởi vì duyên số.
Đôi ta có duyên chẳng nợ.
Phải nào bởi do mẹ anh.
Ai chẳng muốn con dâu đẹp xinh.
Nào dám trách than làm chi
Đời em nào đâu có gì.
Để anh cố gắng giữ lại.
Em lẻ loi bước trong cuộc đời.
Cứ ngỡ tất cả mọi điều...đều bỏ rơi em ngoài anh.
Để giờ ngay cả đến anh...cũng quay bước em đâu còn gì"