Em đã đi, và anh đã nhớ em nhiều
Ôi căn phòng lạnh tanh
Vắng em, anh cứ thẫn thờ
Em đã đi, và anh đã nhớ hơi thở.
Đêm qua ngày, nhịp đôi chúng ta nấc tiếng rộn ràng
Ngày tháng ngăn nắp cứ trôi đến hoang tàn.
[ĐK:]
Làm sao anh đắm chìm vào sâu trong giấc ngủ
Mà thiếu hơi ấm em kề.
Kề bên anh rất gần, gần như em đã là
Là phần máu ấm nuôi sống khát khao trong tim anh
Còn bao nhiêu những ngày chờ em quay bước về
Để nối yêu dấu tươi màu.
[Coda:]
Và ta sẽ góp yêu thương bao ngày cách xa đợi chờ
Để ta yêu ngày qua đêm nồng hơn nữa
Để ta lấp những khi xa nhau. [x2]