Đường dốc dài anh đi để nhớ.
Mây đong đưa như tóc em bay.
Rừng mênh mông thêm dày nỗi nhớ,
chim chuyền cành ơi hỡi tình si.
Chừng nghe mệt chiều nghiêng dốc đổ,
tay nối tay níu lấy mặt trời,
ngày đứng lại cho tình lót ổ.
Nắng lung linh bóng ngắn bóng dài.
Ngày vắng em u mê tăm tối.
Đời thiếu em chết đứng chết ngồi.
Biết khi mô đi về chung lối?
Ước mơ này chỉ ước mơ thôi.