Phải chi ngày đó em đừng hiểu lầm anh,
Đừng dẫm đạp lên tình yêu của anh
Thì giờ đây em đã không sống trong day dứt
Không phải tiếc nuối.
Đã mấy đêm rồi, em trằn trọc mãi mà không ngủ được
Cứ nghĩ đến đoạn kết cuộc tình mình
Em không
Nhưng giọt nước mắt muộn màng quá phải không anh?.
Anh ơi! bây giờ anh đi đâu?
Em cô đơn lắm.
Đến bây giờ mất nhau
Em mới tin rằng cuộc tình mình có thế thôi
Còn đâu ngày xưa dấu yêu
Đã qua rồi anh không còn như lúc trước.
Nếu như ngày trước đây
Em không đến với anh trò đùa trong thoáng giây
Nào có hay anh thật lòng
Đến bên em nồng nàn
Ngỡ như trong giấc mộng hỡi người.
Đến khi con tim em biết tơ vương yêu thương
Biết nôn nao đợi chờ anh cuối phố
Đến khi em yêu anh, đến khi em yêu anh
Thì anh đã đi rồi.
Vì em đã trót đem yêu thương con tim anh
Làm trò vui thế gian người ơi
Có những lúc anh cô đơn mong tin em
Mà nào em có hay
Đớn đau nhận ra em gian dối
Cuộc tình anh trao em chỉ xem là thú vui.
Giờ đây khi bóng anh xa xăm nơi chân mây
Bàng hoàng em thốt lên lời yêu
Đến lúc cuối anh yêu ơi sau cơn mê
Thì rằng chỉ có anh
Đớn đau nhận ra tình yêu ấy
Muộn màng anh đã bỏ em ra đi thật xa.