Em không trông mong kiếp sống sang giàu
Em luôn yêu anh trái tim ngập tràn.
Mặt cuộc đời chê bai
Mặc cho ngày mai
Dù người ra đi mãi mãi
Thì sẽ vẫn yêu như vậy
Em vẫn nhớ nhiều
Nhớ những buổi chiều mình bên nhau
Biết bao nhiêu.
Em không tin em kiếp sống lầm than
Sao anh cho em nước mắt hoang tàn.
Và rồi người đã gây nên bao điều trái ngang
Con tim anh trót mang dối dang
Khiến cho em bao đêm lang thang
Để nước mắt rơi trong muộn màng.
[ĐK:]
Xót xa nhiều rồi cũng nhớ mong nhiều
Dẫu biết rằng từng giọt nắng bên chiều
Vẫn mong đời còn có anh yêu
Gió đông lạnh làm lòng em tê tái.
Lỡ câu thề lòng càng thấy não nề
Dẫu biết rằng người sẽ chẳng quay về
Vẫn không ngừng được phút đam mê
Gió đông lạnh làm lòng em tái tê.