Ngày xưa em hồn nhiên trái tim chưa thật biết buồn
Thời gian qua thật mau tuổi xuân em vừa đến
Tình yêu như vần thơ đến trong một chiều cuối đông
Gió đông nhẹ đưa đến lòng em thao thức nhớ anh.
Ngày em đi thật xa chắc anh nghe lòng rất buồn
Ngày đôi khi tình yêu mới đây đã vội mất
Chiều nay mưa lại rơi bước chân tìm về chốn xưa
Uống ly cà phê đắng lặng nghe khúc tình ca.
[ĐK:]
Khúc ca hôm nào làm day dứt trái tim
Khúc ca hôm nào từng đêm nhau đắm say.
Một ngày mùa đông nghe tiếng mưa rơi hồn tái tê
Quán khuya ngày xưa chỉ có mình tôi uống những giọt buồn.
Một ngày mùa đông đau đớn khi tim còn biết yêu
Nối xưa giờ đây chỉ có mình tôi với nỗi buồn riêng.