Ai không muốn mình giàu mà sinh ra nào có như mơ
Cũng muốn như bao người mà trời cao có nào thương anh
Anh chỉ mang tiếng đàn cùng lời ca sầu với đêm trăng
Anh biết em cũng buồn và mẹ cha cũng buồn vì anh.
Anh nào muốn đâu phận anh quá nghèo nhà ai cũng giàu
Họ nhìn mình xa lành thêm thôi
Nào cho anh chỉ nghĩ cho mình chỉ biết cho mình
Để người mình thương phải lo âu để nhiều đêm anh biết em còn
Thao thức đi về chuyện mình tương lai
Mỗi ngày với anh là điếu thuốc buồn, là men cay sầu,
Phài là mình trốn tránh đâu em, chỉ vì anh chưa tìm ra con đường
Để cho em nhẫn nại, để trọn tình yêu thương
Chảng còn điều lo âu.