Vì ngày hôm qua đi trên con phố năm xưa
Bồi hồi nhận ra hôm nay đã thiếu vắng người
Ánh mắt người xưa nay dần xa xôi mãi
Lẻ bóng đơn côi anh nơi đây vẫn hoài mong
Ngày tháng trôi qua anh như áng mây buồn tênh
Làn gió vô tư đưa anh về nơi hiu quạnh
Có phải khi yêu là cho nhau tất cả
Rồi đến khi mất nhau cuộc tình là con số 0
Sau đêm thâu ôm thương đau anh đã khóc
Sao khi xưa em ra đi không lưu luyến
Bao đam mê bao môi hôn bao yêu dấu
Anh ngỡ mình là của nhau
Trong con tim anh cô đơn luôn mong nhớ
Mơ chiêm bao ta bên nhau cùng chung lối
Anh nhớ em em biết không anh nhớ em
Nhưng càng nhớ em anh càng thương đau./