Mênh mông ruộng đồng bỗng nhiên thành sông
Miền Trung thương yêu gian khổ trăm chiều, lầm than số phận điêu linh.
Mái lá nghèo da vàng nắng cháy, khu phố dài dây lục bình trôi.
Đau thương muôn phần xót xa người ơi
Miền Trung quê tôi nắng dãi mưa dầu
Lòng thương khúc ruột quê hương bao năm dài gặp nhiều cơn lốc quê miền Trung thương lắm người ơi.
Miền Trung ơi, người miền Trung bao năm nhọc nhằn.
Thương dáng mẹ lưng còng trong nắng, cơn gió Lào xơ xác làng da nâu.
Quầng thâm hố mắt mẹ sầu, thương cho số phận miền Trung khó nghèo.
Thương thay cuộc đời sóng kiếp bèo trôi
Nhìn anh em tôi trong cảnh khó nghèo, lòng đau mắt lệ tuôn rơi.
Tảo tần rồi lại tay trắng, thương miền Trung chịu bao đắng cay.