Thôi, anh hãy quên tôi, anh hãy quên tôi
như hãy quên một nụ cười, quên một nụ cười
trong giấc ngủ, trong chiêm bao.
Này bàn tay trắng, tôi trả ơn đời lời cay đắng
tôi trả ơn người. Từ biệt nhau, là hết rồi.
Đ.K.:
Từ biệt nhau... từ biệt nhau bằng những lời,
bằng những lời gian dối đời,
tìm vui qua những thương đau, tìm quên khi nhớ ân sâu
Và chờ nhau, và còn chờ nhau chờ nhau qua tiếng...
tiếng thở dài, tiếng thở dài người ơi !..
Thôi, anh hãy quên tôi, anh hãy quên tôi
như quên một người tình, quên một người tình
trong giấc ngủ, trong chiêm bao.
Nào còn chi nữa, trong trái tim này
còn ai nữa trong thế gian này
phụ tình nhau là hết rồi.