[Nữ]: Út à! Đừng đi em, ở quê có nhiêu ăn nhiêu, lên Sài Gòn chi, một thân một mình ai lo cho Út?
[Nam]: Nhà mình nghèo quá! Em lên Sài Gòn một thời gian làm kiếm tiền để lo cho gia đình mình được sung sướng. Thôi em đi đây, chị lo cho má dùm em...
Có rau ăn rau, đừng xa quê hương lên đô thành mà hư thân
Bữa cơm canh chua, quê hương là nhà
Mẹ già bên em vui lắm cuộc đời ơi!
Mẹ già bên em vui lắm Út ơi!
Thằng Út nó xa quê nhà, sao lâu quá chưa về nhà?
Thằng Út sống bôn ba, xa quê đến đô thành xứ xa
Út xa quê nhà, thương lắm Út ơi!
Chốn nơi đô thành nhiều chông gai cám dỗ trong đời.
Hò..ơ..ơi! Chốn đô thành nhiều chông gai cám dỗ
Xa quê nhà thương lắm Út ơi!
Út hãy về bên mái nhà tranh
Cánh đồng tươi thắm, ruộng đồng thêm tươi..!
Có rau ăn rau, đừng xa quê hương lên đô thành mà hư thân
Bữa cơm canh chua, quê hương là nhà
Mẹ già bên em vui lắm cuộc đời ơi!
Mẹ già bên em vui lắm Út ơi!