Em nói yêu anh sao lại không đến
Em nói thương anh vô bờ vô bến
Em nói đôi ta bên nhau đến suốt cuộc đời
Mà giờ đây anh sống trong lẻ loi
Em bước ra đi không chờ đợi anh
Em bước đi nhanh để chẳng mong manh
Phải sống bên anh đau thương đến suốt cả đời
Vội quên đi những giấc mơ tuyệt vời
Anh phải sống thế nào khi mùa đông đến
Và nỗi nhớ cồn cào trong lòng dâng lên
Anh phải sống ra sao khi không có em bên cạnh
Vì sao ta đã không còn xa
Anh phải sống cô đơn lạnh lùng từng canh
Vì nỗi nhớ thương em tim này mong manh
Anh không thể vô tư anh không nghĩ em hững hờ
Để giờ ta phải sống trong thờ ơ.