Lời bài hát: Liên Khúc Rumba

1. Phố Đêm

Phố đêm đèn mờ giăng giăng
Màu trắng như vì sao gối đầu ngủ yên
Phố đêm nhiều lần suy tư
Khii nhớ còn trong đời Những ngày thương tích lớn

Mây đen làm úa trăng gầy
Cho nên còn tiếng say mềm
Trước thềm ngàn lời vu vơ
Vì người hay mơ dòng đời như thơ

Nhớ ngày nao hoa nắng ngủ trên cây
Thương lá vàng úa tàn
Mây bơ vơ bay khắp nẻo vô tình
Cho người yêu ước mơ

Người đi khai phá nét kiêu sa
Năm tháng cách xa nhà mà vẫn luôn yêu đời
Bằng câu ca tiếng cười
Tìm vui trong giấc mơ
Dù bâng khuâng chữ Ngờ..........

Phố đêm lạc loài hương yêu
Chìm đắm trong hàng cây giá lạnh ướt mềm
Phố đêm chờ người phong sương
Vai áo bạt phai màu
Có niềm riêng hay ước

Cho tôi mười ngón thiên thần
Cho tôi mười ngón thiên thần
Để tôii dìu người tôi yêu
Dìu người không yêu
Và người chưa yêu..............

2. Nhật Ký Đời Tôi

Ngược thời gian, trở về quá khứ phút giây chạnh lòng
Bao nhiêu kỷ niệm, bao nhiêu ân tình chỉ còn lại con số không
Ai thương ai rồi và ai quên nhau rồi
Trong phút cuộc đời tương lai trả lời thôi

Một mùa xuân, năm nào hai đứa ngắm hoa đào rơi
Lo cho số phận, lo cho duyên mình sẽ thành một kiếp hoa
Sớm nở tối tàn, đời ai không một lần
Quen biết rồi thương yêu nhau rồi lại xa

ĐK:
Thôi thế là thôi, là thế đó, dĩ vãng là thơ
Đem thơ về ghép nhạc thành khúc tình ca
Thôi thế là thôi là thế rồi
Hiện tại ước mơ nhiều
Cuộc đời rồi đây biết bao giờ mới được yêu

Ngày biệt ly chúng mình chưa nói hết câu tạ từ
Năm năm cách biệt, năm năm mong chờ héo mòn tình nghĩa xưa
Nhắc đến thấy buồn, tình kia ngăn đôi đường
Nhật ký đời tôi ghi thêm một lần thôi

3. Gõ Cửa Trái Tim

Gõ cửa trái tim van em được vào
Dù tình xót xa chung thân huyệt đào
Ngủ vùi với chiêm bao
Nỗi niềm mắt xanh xao
Nhưng em vẫn ngóng tim em mở cửa.

Gõ cửa trái tim sao em hững hờ
Ngõ hồn tái tê năm canh thẫn thờ
Nhện lòng mắc giăng tơ
Để một mối bơ vơ
Khi không anh nhốt em trong đợi chờ!

ĐK:

Ôi cửa tim em bằng vàng
Nên tiếng kêu nghe bẽ bàng
Để anh gõ cửa miên man
Mà em không chút hỏi han
Anh buồn lang thang...!

Gõ cửa trái tim nghe xa nghìn trùng
Đèn mờ hắt hiu cô đơn tận cùng
Đàn lỡ phím sai cung
Tình này cũng mông lung
Tim em ai khóa để anh lạnh lùng!!!

4. Căn Nhà Màu Tím

Chiều nhìn qua đầu ngõ, dâng dâng niềm thương nhớ
dáng xinh xinh một người.
Ðược nghỉ năm ngày phép, mất hai hôm làm quen
em mới cho mình biết tên.
Cuộc đời chinh chiến, quanh năm với bưng biền,
thì gót liễu mong manh, làm sao bước song hành
Anh chỉ e ngại, gió lay nụ tầm xuân vừa hé...

Chiều nào khi về bến, ngang căn nhà màu tím
biết em đang trộm nhìn.
Vào mộng chưa tỏ lối bến mơ đang chờ nơi
chưa thấy ai vừa ý thôi.
Đời người con gái, mưa sa giữa lưng trời,
hạt xuống giếng ngậm ngùi, hạt rơi luống hoa cười.
Ai chẳng mơ, gặp bến trong khỏi hờn duyên má hồng.

Đời anh đây đó mười phương,
gặp em anh đã thương, càng thương.
Thương đôi môi đầy nhựa sống.
Thương tia mắt dào dạt sóng.
Tuổi ngọc xuân son, nét ngà uốn trăng tròn.

Tình em cao vút Trường Sơn
gặp anh em ước mong gì hơn.
Cho anh nụ hồng còn thắm,
cho anh trái ngọt vườn cấm,
và còn cho nữa tiếng ru trẻ thơ.

Nẻo đời muôn vạn lối, yêu nhau vì lời nói,
mến nhau qua nụ cười.
Dặn dò thêm lần cuối, sách đem trao bầy em,
lưu bút ghi vài đứa quen.
Ngày lành hăm sáu, hai mươi chiếc xe màu
chở đám cưới cô dâu cài hoa trắng sang cầu.
Ta nhìn nhau, tia mắt trao một nụ hôn ban đầu ...

5. Vùng Lá Me Bay

Nhìn lá me bay nhớ kỷ niệm hai chúng mình
Ngày đó quen nhau vương chút tình trên tóc mây
Ðôi mắt thơ ngây, hoa nắng ươm đầy
Ðẹp tựa như lá me bay nên tình anh trót vay

Ngày đó yêu nhau chúng ta thường qua lối này
Từng lá me bay vương gót hài hoa bướm say
Tơ nắng đơm bông, trên má em hồng
Ðẹp tựa như lá me rơi khung trời xanh ước mơ

Ta xa nhau
Lúc hè về rơi xác phượng buồn
Nẻo thành đô khói ngập trời
Vùng luyến thương ơi...

Mùa thu dâng cao
Biết là người yêu đang mong
Xin hiểu giùm
Lửa còn đốt cháy quê hương...

Giờ đã xa nhau những kỷ niệm xin vẫy chào
Vùng lá me bay năm tháng dài thương nhớ ai
Em cố quên đi, thương nhớ làm gì
Tình mình như lá me rơi trên giòng xuôi biển khơi