Nó lê chân bước với muôn ngàn câu hỏi mông lung vẫn cứ thấp thoáng trong đầu, không gian ẩm ướt vang đâu đó những tiếng rên rỉ và nguyện cầu, tiếng kêu khóc bi ai khi đôi lứa chia hai, khi bệnh tật cướp đi sinh mạng hay mất mát chỉ vì 1 bước đi sai
Đôi lúc nó bất chợt tự hỏi, phải chăng cuộc sống không có màu hồng???! Trắng và đen màu sắc đan xen vùi lấp đi những ước mơ bay bổng , xã hội không dành cho kẻ ngây thơ , con đường không lối cho những mộng mơ.......... Một bước đi trước tranh cướp thành công nhìn xuống kể thất bại và làm ngơ
Nó căm ghét cuộc sống hiện tại khi con người mờ mắt và điên dại , vì chút lợi ích cá nhân mà dùng mọi thủ đoạn để khiến người khác gặp chông gai, tìm đến cái ác .Biến cái xấu thành công khai , những người tốt, chắc là không ai...........
Nó đã biết tự đứng dậy làm người phải có đc chút lương tâm thiện . Lớn hơn 1 chút, cuộc sống dạy nó phải biết nhìn nhận mọi sự việc. Đừng tin vào mọi trái tim ngây thơ và biết đâu là ác quỷ ẩn giấu , trong mỗi con người đều sống thật trong tâm đều có 1 vực sâu
Nó cứ bước đi vì cuộc đời chẳng tiếc chi , suy nghĩ rồi đi chẳng có mục đính j`
Nó cứ bước đi hỏi cuộc đời tại sao vô lý, chẳng có nghĩa khi không tìm đc lối đi
Nó cứ bước đi mà mọi người chẳng tiếc chi,thật họ bỏ mặc nó và chẳng suy nghĩ
Nó cứ bước đi hỏi tại sao cuộc đời vô lý.đâu là tương lai con đường cho nó đi
Cuộc sống mà nó đang trải không phải chỗ dành cho những kẻ lượng thiện, khi đã bước vào xã hội nhân phẩm đều đc đánh giá = đồng tiền và con đường ngày xưa vẫn ngập ký ức tuổi thơ nhưng bây h sẽ không còn mọi chuyện dù đó chỉ là mơ. Ai chẳng biết, ai chẳng biết xã hội này toàn màu đen nhưng họ đều gạt bỏ để tìm mọi cách bon chen . Ở một góc nhỏ, nó cứ nghĩ một chút cho tương lai nhưng vẫn nhận đc 1 kết cục => điều đó mãi sai.
Tôi không biết khi thực tại không có ai thương ai , chỉ cần một chút lòng thương thì đâu có j sai?????
Tôi biết ngày mai sẽ không còn chút mây tàn nhưng đó mãi mãi là giả tạo,đằng sau ánh nắng vẫn là mây kia ẩn chứa bao dông bão. Đừng tin ông trời, số phận là do con người ...Hãy cố sống sao cho thật tốt đề không ân hận cả cuộc đời
Nó cứ bước đi , biết đâu là ngày mai??? và nó đã sai khi không tin vào ai nữa
Rồi lê bước chân đi trong màn đêm dài, nước mắt tuôn trách ai hận ai
Nó cứ bước không dám nhìn về ai trước vì đoạn đường còn mưa.. Nó vẫn cứ bước nhưng không dám nhìn trời vì đời ai hứa
Ngoảnh mặt làm ngơ và trái tim nó sẽ chết vì già cỗi, ai sẽ tin nó đây???? Cầu mong cho nó 1 tấm chân tình, chắc là không.....Nó đã hết tuổi thơ để mà mơ mộng,nó sống vì ai???
Cuộc sống đã cho nó những j hay chỉ cướp đi những j nó muốn
Nó cứ bước đi vì cuộc đời chẳng tiếc chi , suy nghĩ rồi đi chẳng có mục đính j`
Nó cứ bước đi hỏi cuộc đời tại sao vô lý, chẳng có nghĩa khi không tìm đc lối đi
Nó cứ bước đi mà mọi người chẳng tiếc chi,thật họ bỏ mặc nó và chẳng suy nghĩ
Nó cứ bước đi hỏi tại sao cuộc đời vô lý.đâu là tương lai con đường cho nó đi