Ngày trôi qua, em đã mơ một giấc mơ xa xăm, phù du
Về những nơi xa hoa mà em vẫn đợi,
Và một ngày tự mình thay đổi vì những ký ức xót xa,
Xóa mờ đi trái tim ấm áp thiết tha
Chẳng thể nào quên di, (Hum, hum)
Buông tay một người yêu thương, vội bước đến những năm tháng danh vong
Đi trên con đường u mê, tối tăm mà có hay:
Đến phút cuối chợt nhận ra, chỉ là giấc mơ với bao lỗi lầm
Ngậm ngùi nhìn theo yêu thương cách xa.