Hỡi ai ngó xuống mà coi, coi nàng cua cái quên tình phụ ơn, bao ngày lột vỏ thay da, cua tui giúp sức.... cháo hoa mỗi ngày.
Đến khi đông vẫn chưa về, bên nàng cua đực đôi càng thiệt to, thân này nào có dám ho chỉ cần một nhát, là tui tiêu đời...
ĐK:
Hỡi vì ai tôi phải lo cày vì ai tôi phải đêm ngày, lên bờ xuống ruộng, để giờ nàng phụ công.
Hỡi sao đành bỏ bến sang sông, sao đành quên nghĩa bao năm mặn nồng.
Giờ đây chiếc bóng phòng không, thương đời cua đực sao mà nó long đong...