"Anh nghèo nên chẳng nhẫn kim cương
Tặng em theo sính lễ tơ hồng
Thì đây anh đan nhẫn cỏ
Tặng em coi như bỏ ngõ
Lòng anh chắc em đã biết.
Anh nghèo em cũng chẳng hơn anh
Nhận anh trao nhẫn cỏ chân thành
Nhà anh chung em xóm nhỏ
Nhà em chung anh vách gỗ
Thầy mẹ có vẻ ưng lòng.
[ĐK:]
Em ơi anh đâu có ngờ
Tình đang như cánh diều bay
Bay cao đứt chỉ
Cho diều diều nó bay
Đời gian dối nhiều.
Em về tung nhẫn cỏ ra sân
Để đeo vô nhẫn cưới huy hoàng
Người ta mua em gấm lụa
Còn anh trao em nhẫn cỏ
Thì em phải bận tâm nhiều."